Lá thư gửi lại dấu yêu!
Ngày .. tháng… năm…
Anh à,
Vậy là mình chia tay nhau rồi sao? Em không tin điều đó, không thể… Anh là tất cả ý nghĩa cuộc đời em. Em chấp nhận hết thảy chỉ để có anh trong đời và dẫu thừa biết rằng, hạnh phúc này sao dở dang… Vậy mà, anh rời bỏ em không một lời nói, không tin nhắn hay điện thoại, không có bất cứ lá thư nào hết.. Bây giờ em phải làm sao!?
Ngày mình gặp nhau, chỉ vu vơ qua những thông điệp bạn bè trao tay trên mạng. Anh đã bảo, vậy là vô tình mà quen nhưng rồi cố tình để thương nhớ. Khi ấy, anh ở một nơi xa xôi muốn bỏ quên tất cả còn em chỉ là đứa ngốc mơ mộng kiếm tìm hạnh phúc trong mơ. Trong khi em đang bơ vơ với trái tim lần đầu tiên biết đau vì tình còn anh thì đôi bàn tay trắng mong muốn một chỗ dựa tinh thần. Mình đến với nhau giản dị là bạn, là người đang cần chia sẻ và rồi yêu nhau từ khi nào..
Những giây phút đầu tiên ấy em không bao giờ quên. Để rồi từ đó tình yêu cứ nảy nở trong em duy nhất chỉ từ cội nguồn của niềm tin vô điều kiện với anh. Khi ấy, anh bảo chỉ mình anh trong căn phòng trống vắng đến lạnh lẽo, chỉ có tình yêu của em làm ấm áp trái tim anh. Dù anh hoàn toàn phá sản và những gì anh có chỉ là thứ tình yêu thuần túy nhất ở em. Và từ khi đó, em biết điều duy nhất có thể làm là chờ đợi và chờ đợi anh..
Hai năm trôi qua. Anh trở về. Và đó là lần đầu tiên gặp gỡ với từng ấy ngày tháng em không hề biết mặt người mình yêu! Bạn bè nói rằng em quá ngốc nghếch! Em thì lại thấy cuộc sống này sẽ luôn đền đáp. Và ngày ngày đầu tiên bên anh, em đã coi đó là món quà quý giá cho sự tin yêu của mình. Anh cũng thế, phải không? Khi anh đưa em về gia đình, giới thiệu em với bạn bè tin cậy,.. em những tưởng hạnh phúc sẽ trọn vẹn. Rồi khi mình lang thang trên phố khi màn đêm buông xuống, cái lạnh thấu da thịt lẩn trong lớp sương mù giăng khắp đường phố, anh bất ngờ nói rằng anh đã có gia đình!... Ấy là lúc em mới trọn vẹn hiểu “Như đã dấu yêu”.
Nhạc sỹ: Đức Huy |
Các ca sĩ khác trình bày: |
Trong đôi mắt anh em là tất cả
Là nguồn vui, là hạnh phúc em dấu yêu
Nhưng anh ước gì
Mình gặp nhau lúc em chưa ràng buộc
Và anh chưa thuộc về ai
Anh sẽ cố quên khung trời hoa mộng
Ngày hè bên em tình mình đến rất nhanh
Anh sẽ cố quên
Lần đầu mình đến bên nhau
Rộn ràng như đã dấu yêu từ thuở nào
Em trở về lòng tê tái. Tất cả thật như trong những ước mơ của em nhưng không có đoạn kết u buồn như thế. Sao em lại mang nỗi khổ lụy này? Chỉ vì trao anh tất cả tin yêu và để nhận về nỗi nhớ phải quên sao? Sự dằn vặt giữa hạnh phúc của mình nhưng lại như kẻ phá hoại tình cảm gia đình của người khác cứ dày vò em mỗi đêm..
Vậy mà em vẫn yêu, vẫn thương anh hết mực. Có thể do trái tim em không phải của mình mà đã thuộc về anh mãi mãi. Như lúc chia tay, anh chỉ nhẹ nhàng dặn dò rằng một ngày sẽ trở lại mà em thì chỉ biết câm nín trong nỗi uất nghẹn. Hạnh phúc của em sao lại đớn đau đến thế!? Tình mình rồi sẽ ra sao? Và rồi hứa sẽ quên anh để nhường lại hạnh phúc cho người đến trước..
Em đến với anh với tất cả tâm hồn
Anh đến với em với tất cả trái tim
Ta đến với nhau muộn màng trong đớn đau
Một lần cho mãi nhớ thương dài lâu
Trong đôi mắt anh em là tất cả
Là niềm vui, là mộng ước trong thoáng giây
Anh sẽ cố quên rằng mình đã đến trong nhau
Nồng nàn như đã dấu yêu từ thuở nào
.. 1 năm sau anh trở lại và liên lạc. Em như thấy mình trong giấc mơ an ủi. Nhưng cuộc đời có lẽ không công bằng vì ngày gặp nhau là ngày cuối cùng em được bên anh! Vẫn là anh với mái tóc dài lãng tử, vẫn lạnh lùng trong ánh mắt, vẫn là lời nói trầm ấm và nụ cười quá đỗi thân quen... nhưng tất cả anh lại dành cho người khác. Một lần nữa em rơi vào vực thẳm của nỗi đau!
Suốt trên con đường xanh ngắt màu lá xanh hi vọng mà ngày xưa hai đứa hay lang thang, em bỏ đi tức tưởi trong nước mắt. Anh đã bỏ lại tình cảm chân thành và hết mực thương yêu anh để tìm đến những phù hoa nơi người khác. Không một lời chia tay, không một phút tiếc nuối .. anh rời xa cuộc đời em quá âm thầm lặng lẽ..
Vậy là 3 năm để yêu và có lẽ gấp nhiều lần từng ấy ngày tháng để có thể quên, em sẽ lại chờ đợi dù không hi vọng.. Người đã từng nói với em rằng “..cái gì là của mình chắc chắn sẽ thuộc về mình”... Nhưng em ước gì, mình gặp nhau lúc anh chưa rằng buộc.
Em đã đến với tất cả trái tim yêu và nhận về nỗi lòng lạnh giá. Dù rằng lỗi lầm, dù chẳng còn nghe lời nói tiếng cười hay đọc lại những dòng thư yêu thương của anh nữa, nhưng có lẽ cuộc đời này em chỉ có thể yêu mình anh - nồng nàn như đã dấu yêu từ thuở nào..
Gửi lại anh tất cả,
Em.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét